QPTD -Thứ Năm, 01/12/2011, 21:55 (GMT+7)
Đừng chọc gậy bánh xe
Sự nghiệp cách mạng của nhân dân Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam có thể ví như một chiếc xe luôn tiến về phía trước, đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, hết sức vẻ vang. Tuy nhiên, trên bước đường đi đến thắng lợi, chiếc xe đó hiếm khi không gặp phải các thế lực “chọc gậy bánh xe”. Các thế lực đó có cả ở trong nước và ngoài nước.

Ở trong nước hiện nay, gồm bọn phản động và một số phần tử bất mãn, cơ hội chính trị đang dùng mọi thủ đoạn chống phá Đảng, chống phá Nhà nước và chế độ XHCN, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Gần đây nhất, vào tháng 7 và tháng 8 - 2007, nổi lên vụ việc những kẻ đội lốt tu hành do hoà thượng Thích Quảng Độ cầm đầu, dùng tiền mua chuộc, kích động người dân khiếu kiện, biểu tình chống đối chính quyền, hòng gây rối an ninh, trật tự ở thành phố Hồ Chí Minh (TP HCM) và Thủ đô Hà Nội.

Ngày 18-7-2007, Thích Quảng Độ, kẻ cầm đầu cái gọi là “ Viện hoá đạo Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất”, một tổ chức tôn giáo bất hợp pháp, đã đích thân mang tiền đi ban phát cho những người khiếu kiện từ một số tỉnh phía Nam tụ tập về TP HCM. Ông ta trực tiếp cầm loa nói xấu chế độ, đòi đa nguyên, đa đảng, kích động dân khiếu kiện, biểu tình chống chính quyền, gây rối an ninh, trật tự. Cũng chính Thích Quảng Độ đã cử đệ tử của mình là Thích Không Tánh mang 300 triệu đồng ra Hà Nội, liên lạc với số đối tượng cơ hội chính trị dự định gặp “dân oan” đi khiếu kiện, phát tiền cho họ rồi diễn thuyết hòng kích động biểu tình vào sáng 23-8-2007. Thích Không Tánh đã bị lực lượng bảo vệ bắt quả tang khi đang chuẩn bị phát tiền cho dân khiếu kiện. Số tiền này chắc chắn không phải là tiền túi của Thích Quảng Độ, mà hoặc từ các tổ chức phản động ở ngoài nước trợ cấp, hoặc từ những đồng tiền công đức của các phật tử đóng góp công quả, nhưng đã bị sử dụng vào mục đích chính trị đen tối để thoả mãn tham vọng cá nhân. Thích Quảng Độ và đồng bọn không phân biệt những người đi khiếu kiện là ai, hoàn cảnh cụ thể thế nào, nội dung khiếu kiện của họ là gì, các cấp chính quyền đã giải quyết đến đâu ?… Chúng gọi tất cả những người khiếu kiện là “dân oan” để dễ bề lợi dụng, kích động. Để mua chuộc, kích động người dân khiếu kiện dài ngày, tập trung, quy mô lớn, Thích Quảng Độ và đồng bọn còn lập kế hoạch “cứu trợ dân oan”, đi quyên góp lập quỹ “cứu tế dân oan”…
Đảng, Nhà nước Việt Nam luôn tôn trọng quyền tự do, dân chủ của công dân. Mọi người dân Việt Nam đều có quyền khiếu nại những vấn đề chưa thoả đáng; tố cáo những hành vi tham nhũng, tiêu cực, sai trái, xâm phạm lợi ích của người dân. Nhưng luật pháp Việt Nam không cho phép lợi dụng khiếu kiện để lôi kéo, kích động, xúi giục người khác. Hành vi của Thích Quảng Độ và đồng bọn là vi phạm pháp luật, đi ngược lại quyền lợi của dân tộc và nhân dân. Việc làm của Thích Quảng Độ và đồng bọn đã và đang gây phẫn nộ lớn trong giới Phật tử và đồng bào cả nước. Rất nhiều người đã lên tiếng phê phán hành động của Thích Quảng Độ và đồng bọn là “vô đạo, vi phạm pháp luật”, “cần phải nghiêm trị”. Hoà thượng Thích Trí Quảng, Phó chủ tịch kiêm Trưởng ban Hoằng pháp Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Trưởng ban Trị sự Thành hội Phật giáo TP HCM nói: “Tôi không đồng tình, không chấp nhận chủ trương hô hào đa nguyên, đa đảng; xúi giục người dân đi khiếu kiện vượt cấp của ông Thích Quảng Độ. ở góc độ tôn giáo, tôi quan tâm đến nguyên nhân từ các địa phương khiến người dân ở các tỉnh về thành phố khiếu kiện vượt cấp. Nhưng giải quyết khiếu nại, tố cáo của công dân là việc của chính quyền các cấp; để những người nước ngoài lợi dụng việc đó mà ban ơn, bố thí thì không thể chấp nhận được… Chính quyền là của mình, của nhân dân, giải quyết việc này cần kết hợp chặt chẽ giữa các tổ chức, đoàn thể, Mặt trận Tổ quốc các cấp, tạo ra sự hoà hợp dân tộc, yên bình, để chung tay cùng nhau xây dựng đất nước…”.
Nhiều người dân đi khiếu kiện bị Thích Quảng Độ dùng tiền mua chuộc, kích động cũng nhận ra sự thật, đã làm đơn tố cáo hành vi đen tối của Thích Quảng Độ và đồng bọn. Đơn của anh Trần Văn Bé, nông dân ở xã Tân Hội (huyện Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang), có đoạn viết: “ …Qua những lời phát biểu của ông Độ, những người ít học như chúng tôi cũng dễ nhận thấy, ông ta là người bất mãn với chế độ. Nông dân chúng tôi có cái sai là khiếu kiện vượt cấp, nhưng chúng tôi lên đây là đòi hỏi công bằng về quyền lợi kinh tế, chứ không nhận tiền để đi đấu tranh chính trị như ông Độ…”. Đơn tố cáo của anh Lê Văn Tâm ở xã An Cư (huyện Tịnh Biên, tỉnh An Giang), có đoạn: “… tôi và bà con được mấy ông thầy tu đến hỏi thăm và cho tiền giúp đỡ, mỗi người được mấy chục ngàn, lúc đầu chúng tôi ngỡ ngàng và rất mừng…Chúng tôi lên đây khiếu kiện là do có một vài cán bộ địa phương không chịu giải quyết rõ quyền lợi về ruộng đất cho chúng tôi, chứ chúng tôi không chống lại Nhà nước, vì Nhà nước không xấu. Còn ông Quảng Độ phát biểu nói xấu Nhà nước, yêu cầu có chính phủ độc lập gì đó, như vậy thì chúng tôi không chấp nhận. Chúng tôi nghĩ ông Quảng Độ là người không tốt. Chúng tôi không chấp nhận đất nước mình có những người xấu như ông Quảng Độ”.
“Chúng tôi không chấp nhận đất nước mình có những người xấu như ông Quảng Độ!". Xin nhắc lại lời nói chân thật đó của một người nông dân Nam Bộ đi khiếu kiện, từng được kẻ đội lốt nhà tu hành Thích Quảng Độ dùng tiền mua chuộc, kích động. Có lẽ đó cũng là một bản án nghiêm khắc dành cho kẻ “chọc gậy bánh xe” hòng phá hoại cuộc sống yên lành của nhân dân.
Đây không phải là lần đầu Thích Quảng Độ có hành động chống phá chế độ mà việc “chọc gậy bánh xe” của y diễn ra đã từ lâu, có hệ thống. Theo các tài liệu và chứng cứ mà cơ quan bảo vệ pháp luật có được, ngay sau khi miền Nam hoàn toàn giải phóng, đất nước thống nhất, Thích Quảng Độ đã có những hoạt động vi phạm pháp luật, chống phá cách mạng một cách điên cuồng. Tháng 4-1977, Thích Quảng Độ và một số đồng bọn đã bị bắt vì những hoạt động phạm pháp, chống phá cách mạng. Ngày 21-7-1977, Thích Quảng Độ đã viết bản thú nhận tội lỗi của mình, đặc biệt là với bản “Thông tư số 02” mà y đã viết và tán phát: “… quả thật, ai đọc thông tư số 02 cũng phải sửng sốt, kinh ngạc, "... Chính bản thân tôi, bây giờ, mỗi khi nghĩ lại cũng phải hoảng sợ và ân hận". Y cũng tự nhận mình là “điên cuồng", “ngây dại”: “Tôi không thể tưởng tượng trong một trạng thái ý thức bình thường và tỉnh táo, tôi lại có thể dùng những lời lẽ như thế được. Nhưng trong lúc đó, tâm trí bấn loạn, như điên cuồng, ngây dại, tựa hồ như có mãnh lực nào ngoài tôi đưa đẩy ngòi bút, tôi hoàn toàn không còn ý thức gì về hậu quả tai hại mà những lời lẽ ấy có thể gây ra nữa". Lúc đó, Thích Quảng Độ đã ăn năn về hành động của mình và xin được tha thứ: "Tôi biết tôi có tội. Tôi thành khẩn xin chính quyền cách mạng lượng xét, khoan hồng tha thứ hoặc ân giảm tội trạng cho tôi, để tôi còn được cơ hội hối cải, học tập và rèn luyện những đức tính tốt hầu trở thành người công dân xứng đáng của Nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam". Do sự ăn năn hối lỗi như vậy, tháng 12-1978, Toà án Nhân dân TPHCM đã xử khoan hồng, cho Thích Quảng Độ trở về Thanh Minh Thiền Viện (ở số 90, phố Trần Huy Liệu, phường 15, quận Phú Nhuận). Nhưng sự “ăn năn” của Thích Quảng Độ chỉ được một thời gian, chứng nào tật ấy, tiếp tục có những hành động vi phạm pháp luật, chống phá chính quyền. Tháng 8-1995, Toà án Nhân dân TPHCM xét xử, tuyên phạt Độ cùng nhóm của y 5 năm tù giam về tội phá hoại chính sách đại đoàn kết và lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích Nhà nước. Lần này, Thích Quảng Độ lại có lời cam kết viết vào ngày 9-2-1995: “Tôi xin cam kết sẽ vĩnh viễn chấm dứt mọi sự liên hệ cũng như hành động mà có thể dẫn đến vi phạm pháp luật của Nhà nước một lần nữa". Nhân dịp Quốc khánh 2-9-1998, Thích Quảng Độ lại được Nhà nước cho hưởng chính sách khoan hồng, được tha tù trước thời hạn.
Tuy nhiên, bản chất phản động, tráo trở của Thích Quảng Độ vẫn không hề thay đổi. Y vẫn tiếp tục “chọc gậy bánh xe”, hoạt động chống phá chế độ. Lần này đã “quá tam ba bận”, nhưng Thích Quảng Độ ở tuổi 80 lại được hưởng chính sách khoan hồng, nhân đạo của Đảng và Nhà nước. Ông ta vẫn được ở Thanh Minh Thiền Viện, liệu lòng dạ của ông có trở nên trong sáng, ông có chịu “thiền”, chịu “tu” để có ích cho đạo, cho đời hay không ?  Nếu còn chút liêm sỉ, còn chút lòng từ bi của nhà tu hành, ông Thích Quảng Độ nên nghĩ lại và làm theo những lời sám hối, lời cam kết của chính mình: "Tôi xin cam kết sẽ vĩnh viễn chấm dứt mọi sự liên hệ cũng như hành động mà có thể  dẫn đến vi phạm pháp luật của Nhà nước một lần nữa". Xin đừng “chọc gậy bánh xe” vì điều đó là vô ích, là "điên cuồng” và “ngây dại” như chính ông đã tự thú.
ở ngoài nước, các thế lực thù địch “chọc gậy bánh xe”, ngăn cản, phá hoại sự nghiệp cách mạng của nhân dân Việt Nam cũng nhiều loại, nhiều kiểu. Đặc biệt là một số người trong chính giới Mỹ vẫn nhìn Việt Nam, nhìn quan hệ Việt - Mỹ với con mắt cũ. Họ cay cú với việc Mỹ thất bại trong chiến tranh Việt Nam trước đây, không muốn có một nước Việt Nam hoà bình, ổn định và phát triển; bực tức trước mối quan hệ Việt - Mỹ ngày càng phát triển, mang lại lợi ích cho cả đôi bên. Bởi vậy, thỉnh thoảng họ lại có hành động ngăn cản sự phát triển, ổn định của Việt Nam, ngăn cản sự phát triển của quan hệ Việt - Mỹ.
Mới đây, ngày 18-9-2007, Hạ viện Mỹ lại thông qua cái gọi là “Dự luật về nhân quyền Việt Nam năm 2007” (HR3096). Đây lại thêm một hành động sai trái, ngang ngược, can thiệp, “chọc gậy bánh xe” hết sức thô bạo đối với Việt Nam.
Hành động này dường như đã thành một thông lệ. Từ năm 2003 đến nay, Hạ viện Mỹ cứ tự cho mình cái quyền hằng năm ra “Dự luật nhân quyền” cho một quốc gia khác, trong đó có Việt Nam. Đây là một thông lệ vô cùng phi lý, bởi nó trái với lẽ phải, với sự thật ở nhiều góc độ, khía cạnh khác nhau.
Thứ nhất, không có bất cứ điều khoản nào trong Hiến chương Liên hợp quốc, các luật pháp quốc tế cho phép một quốc gia, hoặc một tổ chức ở một quốc gia có quyền can thiệp vào công việc nội bộ của nước khác. Tôn trọng và bảo vệ sự bình đẳng giữa các nước có chủ quyền và không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau là nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế. Hiến chương Liên hợp quốc quy định: tất cả các quốc gia, không phân biệt lớn, nhỏ, giàu, nghèo, mạnh, yếu đều là thành viên bình đẳng của cộng đồng quốc tế; công việc mỗi nước là do nhân dân mỗi nước quyết định. Do vậy, bản thân sự việc Hạ viện Mỹ cho  ra “Dự luật nhân quyền Việt Nam năm 2007” cũng như các năm trước là sự vi phạm thô bạo những nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế.
Thứ hai, nội dung của dự luật HR3096 là rất phi lý, không có cơ sở thực tế, vẫn dựa trên sự xuyên tạc, bóp méo sự thật, cố tình dựng lên bức tranh u ám về tình hình nhân quyền, tự do tôn giáo ở Việt Nam, không cần quan tâm đến sự phát triển toàn diện và những thành tựu nổi bật; trong đó có vấn đề nhân quyền, tự do tôn giáo ở Việt Nam được cộng đồng quốc tế ghi nhận. Ngay trong “Báo cáo tự do tôn giáo quốc tế 2007” của Bộ Ngoại giao Mỹ ngày 15-9-2007 cũng viết: “ Tự do tôn giáo ở Việt Nam được cải thiện đáng kể, công dân hành đạo, hội họp không bị cản trở, nhiều giáo đoàn mới đăng ký hoạt động trên khắp cả nước”. Tân Đại sứ Mỹ M. Mi-chê-lắc trong buổi gặp gỡ ra mắt báo chí Việt Nam cũng khẳng định: “…phía Mỹ ghi nhận những cải thiện đáng kể trong vòng hai đến ba năm qua ở Việt Nam trong việc đối xử với các nhóm tôn giáo khác nhau”.
Dự luật HR3096 còn đề nghị chi hàng chục triệu USD để tiếp sức cho các thế lực chống phá, gây mất ổn định ở Việt Nam, như dành 4 triệu USD để giúp các “tổ chức cải thiện tình trạng nhân quyền tại Việt Nam”, hơn 10 triệu USD cho các hoạt động của Đài RFA, mà một người Việt ở nước ngoài nhận xét: “Phần lớn các chương trình phát thanh của RFA hoàn toàn tập trung vào mục tiêu gây mất ổn định cho Việt Nam”. HR3096 còn sử dụng nhân quyền làm “con bài” mặc cả và gây sức ép với Việt Nam, đe doạ sẽ áp dụng biện pháp chế tài là không tăng các khoản viện trợ không nhân đạo cho Việt Nam cho tới khi đạt được những “tiến bộ về nhân quyền” theo tiêu chuẩn của họ.
Những nội dung nói trên của HR3096 nhằm mục tiêu bôi nhọ, bóp nghẹt, gây mất ổn định ở Việt Nam, làm cho Việt Nam đói nghèo, lụn bại thì thử hỏi thứ “nhân quyền” của Hạ viện Mỹ là gì vậy ?
Xin các vị ở Hạ viện Mỹ, đặc biệt là ông nghị C.Xmit và bà nghị L.Xan-chét - những tác giả chính của HR3096, không vì kiếm thêm mấy lá phiếu bầu của số cử tri lạc lõng mà làm điều trái với lương tâm. Hãy chấm dứt hành động “chọc gậy bánh xe” kiểu đó, vì nó lố bịch, phi lý lắm rồi.
Nguyễn Trung
 

Ý kiến bạn đọc (0)