Bình luận - Phê phán Phòng, chống "DBHB"; bảo vệ vững chắc nền tảng tư tưởng của Đảng

QPTD -Thứ Hai, 11/07/2016, 10:36 (GMT+7)
Sự định kiến, áp đặt về tình hình tôn giáo ở Việt Nam

Vừa qua, một số nghị sĩ Quốc hội Mỹ lại đưa ra bản dự thảo yêu cầu Bộ Ngoại giao Mỹ xếp Việt Nam vào danh sách “những quốc gia cần quan tâm đặc biệt”, vì tình trạng đàn áp các tổ chức tôn giáo (!) Đây là việc làm sai trái, có mục đích xấu, can thiệp thô bạo vào công việc nội bộ của Việt Nam.

Thực ra, đây là việc làm không mới của một số nghị sĩ Quốc hội Mỹ. Vẫn giọng điệu trịch thượng, cùng thái độ áp đặt, thiên kiến chủ quan, đòi hỏi một “tiêu chuẩn kép” về dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo, họ ra sức xuyên tạc, bôi đen một cách thô thiển, bất chấp thực tế về những thành tựu to lớn của Việt Nam trong lĩnh vực này.

Quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo là một trong những quyền cơ bản của con người, được ghi nhận tại Điều 18 trong Tuyên ngôn nhân quyền thế giới năm 1948 và được phát triển đầy đủ hơn trong Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị năm 1966 của Liên hợp quốc. Theo đó, mọi người đều có quyền tự do tư tưởng, tự do tín ngưỡng và tôn giáo; không một ai bị ép buộc làm những điều tổn hại đến quyền tự do lựa chọn một tôn giáo, một tín ngưỡng; quyền tự do thực hành tôn giáo, tín ngưỡng có thể bị giới hạn, v.v. Với tinh thần đó, Nhà nước Việt Nam luôn tôn trọng tự do tín ngưỡng và tự do không tín ngưỡng; không và chưa bao giờ có chủ trương và hành động cản trở hoạt động tôn giáo bình thường của nhân dân. Đồng thời khẳng định, đồng bào các tôn giáo là một bộ phận không tách rời của khối đại đoàn kết toàn dân tộc; tín ngưỡng, tôn giáo là nhu cầu tinh thần của một bộ phận nhân dân, đã, đang và sẽ tồn tại cùng dân tộc trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Đây là quan điểm nhất quán, xuyên suốt của Đảng Cộng sản Việt Nam và được thể chế hóa trong Hiến pháp và pháp luật của Nhà nước Việt Nam. Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (năm 2013), Điều 24 quy định: “1. Mọi người có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo bình đẳng trước pháp luật. 2. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. 3. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật”. Chính phủ đã ban hành nhiều văn bản pháp luật, nhất là: Pháp lệnh tín ngưỡng, tôn giáo (năm 2004), Nghị định 22/NĐ-CP, ngày 11-5-2005 của Chính phủ, v.v. Các quy định pháp lý đó không những phù hợp với tinh thần và nội dung tự do tín ngưỡng, tôn giáo của Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, mà còn đáp ứng nhu cầu tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân và tình hình thực tiễn Việt Nam. Đồng thời, tạo hành lang pháp lý, củng cố niềm tin để đồng bào các tôn giáo “đồng hành cùng dân tộc”, “sống tốt đời, đẹp đạo”, góp phần quan trọng vào củng cố khối đại đoàn kết toàn dân tộc, thực hiện thắng lợi sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Theo đó, các tổ chức, cá nhân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo theo quy định của pháp luật, phù hợp với đạo đức, văn hóa và thuần phong mỹ tục của dân tộc. Các hoạt động quản đạo, hành đạo, truyền đạo, nơi thờ tự của các tôn giáo được Nhà nước bảo hộ. Việc thành lập tổ chức tôn giáo phải được cơ quan chức năng có thẩm quyền cho phép. Trách nhiệm của cơ quan quản lý nhà nước đối với các tổ chức tôn giáo và hoạt động tôn giáo được quy định cụ thể và hết sức rõ ràng, theo hướng tạo điều kiện thuận lợi để các tổ chức, cá nhân tôn giáo hoạt động đúng pháp luật.

Được sự quan tâm chăm lo của Đảng, Nhà nước, với hành lang pháp lý rõ ràng, tiến bộ, được nhân dân đồng tình ủng hộ, hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam đều được tôn trọng theo đúng hiến chương, điều lệ, giáo lý, giáo luật của các tôn giáo và không ngừng phát triển. Nếu như năm 2006, cả nước mới có 06 tôn giáo và 16 tổ chức tôn giáo được công nhận và đăng ký hoạt động, thì đến nay đã có 14 tôn giáo và 38 tổ chức tôn giáo với hơn 25 triệu tín đồ1, chiếm hơn 25% dân số cả nước; các chức sắc, chức việc tôn giáo được Nhà nước tạo điều kiện học tập nâng cao trình độ giáo lý, giáo luật và năng lực vận động tín đồ; các cơ sở thờ tự được củng cố, chỉnh trang, xây mới. Hiện nay, cả nước có 83.000 chức sắc, 250.000 chức việc tôn giáo; 25.000 cơ sở thờ tự, trong đó có nhiều công trình được trùng tu, xây mới khang trang, đáp ứng nhu cầu tín ngưỡng của nhân dân. Các cơ sở đào tạo chức sắc tôn giáo với đủ các cấp học, bậc học2 của các tôn giáo với sự giúp đỡ của các cấp chính quyền đã và đang đi vào hoạt động ngày càng hiệu quả. Hoạt động báo chí, in ấn, xuất bản trong lĩnh vực tôn giáo được đẩy mạnh (riêng Nhà xuất bản Tôn giáo đến nay đã xuất bản hơn 4.000 đầu sách với số lượng hàng chục triệu bản). Cùng với đó, Nhà nước Việt Nam đã tạo điều kiện để các tôn giáo tổ chức nhiều sự kiện, hoạt động sôi động có ý nghĩa không chỉ trong nước mà còn cả nước ngoài, được cộng đồng quốc tế đánh giá cao. Riêng năm 2015, các đại hội, đại hội đồng nhiệm kỳ, hội nghị, lễ hội lớn của các tôn giáo, như: Đại lễ kỷ niệm 10 năm thành lập Giáo hội Phật giáo Việt Nam tỉnh Quảng Ninh; Lễ An vị Tổ đình Tòa thánh Châu Minh của Hội thánh Cao Đài Tiên Nhiên; Đại hội Đại biểu Nhơn sanh toàn phái lần thứ IV (nhiệm kỳ 2015 - 2020); Đại hội đồng Tổng hội lần thứ III của Hội Truyền giáo Cơ đốc Việt Nam (nhiệm kỳ 2015 - 2019); Đại lễ Hội Yến Diêu Trì Cung tại Tòa thánh Tây Ninh; Đại lễ kỷ niệm 90 năm khai đạo Cao Đài; Đại hội Liên hiệp Bề trên Thượng cấp Việt Nam (nhiệm kỳ 2015 - 2018); Đại hội Giới trẻ giáo tỉnh lần thứ XIII; Đại hội lần thứ IV của Hội thánh Liên hữu Cơ đốc Việt Nam (nhiệm kỳ 2015 - 2017); Đại hội đồng lần thứ III của Giáo hội Cơ đốc Phục lâm Việt Nam (nhiệm kỳ 2015 - 2020),… diễn ra trang trọng, an toàn, thu hút đông đảo tín đồ, quần chúng nhân dân tham gia. Các hoạt động đó đã phản ánh sinh động, phong phú bức tranh sinh hoạt tín ngưỡng, tôn giáo, góp phần tăng cường khối đại đoàn kết toàn dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Đó là sự thật không thể phủ nhận. Những ý kiến cho rằng Việt Nam kỳ thị, hạn chế và đàn áp tôn giáo là hoàn toàn sai, nhằm dụng ý xấu. Ông Giôn Hen-pho, Đại sứ lưu động phụ trách tự do tôn giáo Mỹ có dịp đến Việt Nam đã phải thốt lên rằng “Việt Nam đã có những bước tiến bộ đáng kể trong việc đẩy mạnh tự do tôn giáo”. Thử hỏi, nếu Việt Nam kỳ thị tôn giáo, hạn chế và đàn áp tôn giáo, vi phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo như ý kiến cực đoan, thiếu công bằng, đầy định kiến, áp đặt để “đánh giá” về tự do tôn giáo ở Việt Nam của các “ngài nghị sĩ” thì các tổ chức tôn giáo ở Việt Nam liệu có thể xác lập vị trí và phát triển ổn định như hiện nay không? Bức tranh tôn giáo ở Việt Nam có thể phong phú, đa dạng như vậy không?

Công ước quốc tế về các quyền dân sự chính trị (năm 1966) nêu: mọi người có quyền “tự do tư tưởng, tín ngưỡng và tôn giáo” nhưng phải chịu giới hạn vì “an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khỏe hoặc đạo đức của công chúng, hoặc những quyền và tự do cơ bản của người khác”. Như vậy, ở tất cả các nước, các loại hình tổ chức tôn giáo đều được tự do hoạt động, nhưng phải trong giới hạn của hiến pháp và pháp luật. Mọi hành vi hoạt động tôn giáo gây hại đến an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, vi phạm đạo đức và các quyền của người khác,… đều bị cấm và nghiêm trị theo pháp luật. Những tổ chức hoạt động mê tín dị đoan, giả danh tôn giáo, giáo phái cực đoan đều không được thừa nhận có tư cách và quyền như một tôn giáo. Đến nay, hầu hết các quốc gia trong cộng đồng quốc tế đều ghi nhận và thực hiện quyền này trong hiến pháp, pháp luật của mình. Hiến pháp năm 1947 của Cộng hòa I-ta-li-a, tại Điều 8 quy định: “Các tôn giáo khác Công giáo có quyền lập tổ chức theo điều lệ của mình nhưng không được trái với trật tự pháp lý của nhà nước. Quan hệ giữa các tổ chức tôn giáo đó và nhà nước do luật pháp quy định trên cơ sở thỏa thuận với những cơ quan đại diện cho các tôn giáo đó”. Tại Điều 26 của Luật ngày 09-12-1905 của Cộng hòa Pháp quy định: “Việc tụ tập để thực hiện các nghi lễ tôn giáo phải báo cáo và chịu sự kiểm soát của cơ quan chính quyền có chức năng gìn giữ trật tự công cộng. Cấm việc hội họp có tính chất chính trị ở nơi chuyên dùng vào việc thờ cúng và thực hành nghi lễ tôn giáo”. Điều 9 (Khoản 2) Hiến pháp của Đức quy định: hoạt động của một tổ chức tôn giáo có thể bị giới hạn hay bị cấm nếu như mục đích và hoạt động của tổ chức đó vi phạm các quy định của luật hình sự hay chống lại chế độ xã hội đã được xác định trong hiến pháp. Ngay ở Mỹ, những hoạt động biểu tình, cầu kinh,... cũng không thể tuỳ tiện tổ chức ở những nơi không được phép. Do đó, có thể thấy nhà nước quản lý xã hội thông qua hệ thống pháp luật do chính nhà nước đó ban hành, vì luật pháp là thể hiện ý chí của cả cộng đồng quốc gia, dân tộc. Điều này là hoàn toàn đúng và hết sức bình thường đối với tất cả các quốc gia, chứ không chỉ có Việt Nam. Cần khẳng định rằng, ở Việt Nam, không có ai bị bắt, bị giam giữ, bị truy bức vì lý do tôn giáo như một số nghị sĩ Mỹ tố cáo, mà chỉ xử lý những đối tượng lợi dụng tôn giáo, vi phạm pháp luật mà thôi. Phải chăng các “ngài nghị sĩ” đã không biết hoặc không lắng nghe cựu Đại tá Mỹ An-đrê Xau-va-gốt, người từng tham chiến tại Việt Nam, Cố vấn Hội đồng Thương mại Mỹ - Việt, nói: “Với tư cách là người nước ngoài sống và làm việc ở Việt Nam đã lâu, tôi hoàn toàn không đồng ý với bản báo cáo hằng năm của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ về tự do tôn giáo ở Việt Nam,... Tôi khẳng định rằng, những người bị bắt tại Việt Nam không bao giờ vì lý do tôn giáo, mà là vì vi phạm pháp luật của chính đất nước đã nuôi dưỡng họ. Tôi nghĩ, một số thành phần thù địch ở Mỹ cố tình xuyên tạc về tình hình tôn giáo ở Việt Nam mà không hiểu thực tế vì chưa bao giờ họ đặt chân đến Việt Nam, chỉ nghe lời xuyên tạc và đi theo một cách mù quáng”.

Thế mà, có những người lại cố tình phớt lờ sự thực hiển nhiên trên, luôn đưa ra đòi hỏi ngang ngược, vô lối, nhằm kích động, “hà hơi tiếp sức” cho một số công dân Việt Nam lợi dụng vỏ bọc “tự do tôn giáo” để vi phạm pháp luật; thậm chí còn lên án, đòi Chính phủ Việt Nam “công nhận” các tổ chức tôn giáo giả hiệu và can thiệp đòi thả các “tù nhân tôn giáo”. Xin hỏi các “ngài nghị sĩ”, tại Mỹ, chính phủ có xử lý những kẻ lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật không? Việc Nghị sĩ Bill Cassidy (Đảng Cộng hòa, tiểu bang Louisiana) trắng trợn vu cáo Nhà nước Việt Nam vi phạm nhân quyền, trong đó có quyền tự do, tín ngưỡng tôn giáo và kiến nghị đưa Việt Nam vào danh sách các quốc gia cần quan tâm đặc biệt về tôn giáo (CPC) là những luận điệu đầy định kiến, một chiều, xuyên tạc, không khách quan, vô căn cứ.

Sự thật là chân lý! Những điều xuyên tạc, bịa đặt mang đầy định kiến, áp đặt về tình hình tôn giáo ở Việt Nam của một số nghị sĩ Quốc hội Mỹ không chỉ là “bài ca” lỗi thời mà nó còn cản trở mối quan hệ Đối tác toàn diện Việt Nam - Hoa Kỳ.

PHIẾM ĐÌNH
_________

1 - Phật giáo trên 10 triệu người, Công giáo trên 6,4 triệu người, Cao đài gần 3 triệu người, Hòa hảo trên 1,3 triệu người, Tin lành trên 1,6 triệu người, Hồi giáo trên 100.000 tín đồ, v.v.

2 - 46 cơ sở học viện, viện, trường đào tạo chức sắc với gần 8.000 học viên.

Ý kiến bạn đọc (0)

Cảnh giác với thủ đoạn "chuyển hóa" thế hệ trẻ của các thế lực thù địch
​​​​​​​Nhằm chống phá cách mạng nước ta, các thế lực thù địch, phản động đã không từ một thủ đoạn nào; trong đó, thế hệ trẻ là một trọng điểm của chúng. Đây là thủ đoạn rất nham hiểm nhằm thúc đẩy “diễn biến” để “chuyển hóa” thế hệ rường cột của nước nhà. Do đó, cần đề cao cảnh giác, kiên quyết đấu tranh, bảo vệ thế hệ tương lai của đất nước.